(HNM) -
Trên địa bàn Hà Nội hiện có 2 chợ đêm sinh viên là chợ Dịch Vọng (Cầu
Giấy) và chợ Phùng Khoang (Từ Liêm ), phục vụ nhu cầu mua sắm của sinh
viên đang theo học tại các trường đại học ở khu vực lân cận. Điểm nổi
bật của hàng hóa ở chợ sinh viên là giá rất rẻ, song không ít người đã
phải ngậm ngùi sau khi mua phải hàng kém chất lượng được bày bán ở đây.
Chợ đêm sinh viên Dịch Vọng nằm đối diện Trường Đại học Sư phạm và Đại
học Quốc gia Hà Nội, mở cửa từ 18h đến 23h hằng ngày. 19h ngày 8-12 có
mặt tại đây, chúng tôi thấy bãi gửi xe đã chật kín, từng tốp sinh viên
ra vào tấp nập. Trong chợ, hàng hóa được bày bán la liệt như: giày dép,
quần áo, thắt lưng, phụ kiện thời trang, mỹ phẩm, tranh ảnh, hàng tiêu
dùng... Hầu hết các quầy hàng đều treo tấm biển "đại hạ giá". Có lẽ vì
thế mà giá cả của các mặt hàng ở đây rẻ một cách bất ngờ so với mặt hàng
cùng chủng loại tại các chợ thông thường, một đôi giày da giá chỉ từ
40.000 đồng đến 70.000 đồng; áo phông từ 25.000 đồng đến 40.000
đồng/chiếc; quần Jean chỉ cần 70.000 đồng đến 95.000 đồng là có thể mua
được một chiếc. Trong khi đó, một chiếc quần Jean tại các cửa hàng ở mặt
phố có giá từ 350.000 đồng đến 600.000 đồng, thậm chí lên tới hàng
triệu đồng.
Chợ đêm Phùng Khoang cũng được coi là điểm đến của những sinh viên nghèo
đang theo học tại các trường chuyên nghiệp trên địa bàn huyện Từ Liêm,
các quận: Hà Đông, Thanh Xuân, Đống Đa... Chỉ cần 100.000 đồng, một sinh
viên có thể mua được khá nhiều thứ ở đây. Một chiếc khăn mặt, đôi găng
tay giá chỉ vài nghìn đồng; chiếc áo len khoảng 40.000 đồng. Tại một
quầy mỹ phẩm, khi có khách hàng hỏi mua nước hoa ngoại, sau một hồi giới
thiệu hàng loạt sản phẩm, chị chủ hàng lấy ra một lọ nước hoa hiệu
Versace có giá 100.000 đồng. Sau vài phút mặc cả, chủ hàng bán với
giá... 25.000 đồng.
Điểm dễ thấy ở cả hai khu chợ là những gian hàng bày bán mỹ phẩm đa
chủng loại, được các chủ hàng giới thiệu là hàng hiệu như: Hugo Boss,
Chanel, Gucci... có kích cỡ, màu sắc giống hệt hàng thật, cũng có tem
bảo hành, nơi sản xuất, giá tiền in trên vỏ hộp. Cũng có những mỹ phẩm
có nhãn mác, nhưng không ghi xuất xứ, không bảo hành và chất lượng luôn
được quảng cáo là hàng "xịn".
Tại chợ đêm Phùng Khoang, cầm trên tay hộp phấn nền với giá 10.000 đồng,
em Ngọc Mai, sinh viên Trường Đại học Khoa học xã hội - Nhân văn nói:
Cũng biết là tiền nào của nấy, sinh viên không có tiền, nên đành phải
đến đây mua và dùng tạm. Nguyễn Minh Tuấn (sinh viên Trường Đại học Mở
Hà Nội) cho biết: "Tuần trước, em đến chợ Dịch Vọng mua chiếc áo sơ mi
với giá 65.000 đồng. Mang về mặc đúng 2 lần thì áo đã đứt chỉ, ngả
màu...". Còn Trần Văn Hiếu, sinh viên Trường Đại học Thương mại kể:
"Cách đây vài tháng, em cùng bạn đến chợ đêm sinh viên Dịch Vọng mua
được một đôi giày với giá 50.000 đồng. Đi được vài hôm, em đã phải bỏ
vào thùng rác vì đế giày bị bong, không thể sửa được".
Hầu hết khách hàng đến chợ đêm là sinh viên các trường chuyên nghiệp,
những người eo hẹp về tài chính, nên dù biết chất lượng kém, song vẫn
phải chấp nhận mua. Một số sinh viên thì tin tưởng vào lời giới thiệu
của chủ cửa hàng, tưởng mua được hàng giá rẻ, nhưng thực ra lại không rẻ
chút nào, vì chỉ sử dụng được thời gian ngắn. Phải chăng, lợi dụng tâm
lý "giá cả sinh viên", nên các chủ hàng đã tùy tiện bày bán hàng hóa
trôi nổi, kém chất lượng tại các chợ đêm, khiến những người ít tiền luôn
chịu cảnh thiệt thòi?