Người ta nói Đà Lạt một ngày có bốn mùa: sáng xuân, trưa hạ, chiều thu và tối đông. Ở góc độ du lịch,
thành phố sương mù này một năm có hai mùa: cao điểm và thấp điểm. Mùa
cao điểm bắt đầu từ tháng Giêng âm lịch cho tới hết hè cùng các ngày lễ
lớn, giá cả mắc mỏ. Túi tiền “bèo”, bạn nên đến vào mùa thấp điểm, giá
các thứ “nới”, khá dễ chịu.Đến Đà Lạt, trước hết phải mướn
khách sạn hoặc phòng trọ. Hai loại hình dịch vụ này hầu như “phủ” đầy các ngõ ngách của thành phố mộng mơ.
Khách sạn 2 sao mùa thấp điểm chừng 300.000 đồng/phòng, còn giá khoảng 250.000
đồng/phòng cũng đầy đủ tiện nghi. Riêng phòng trọ giá khoảng 100.000
đồng - 120.000 đồng/phòng nhưng không có hệ thống nước nóng lạnh, là
điều rất bất tiện khi ở tại “đất lạnh” này. Cũng ngần ấy giá tiền, nếu
đi xe Phương Trang, bạn có thể mướn phòng
khách sạn của hãng. Tiện nghi đầy đủ, như ý.
Nếu đi một mình hoặc tự đi tham quan các danh thắng Đà Lạt là điều đáng
ngại, vì đa số đều nằm ở ngoại vi thành phố. Tại các khách sạn, phòng
trọ hoặc các quán cà phê gần đó lúc nào cũng có cho mướn xe đạp đôi, xe
gắn máy hoặc có cánh xe ôm túc trực. Chưa “quen nước quen cái”, bạn dễ
“dính chấu” giá mướn hoặc thuê xe ôm. Họ sẽ “hét” giá thuê một chiếc xe
gắn máy 80.000 đồng từ sáng tới chiều với xe Trung Quốc. Nhưng nếu bạn
ra chợ Đà Lạt, giá thuê xe “mềm” tới không ngờ: 80.000 đồng từ 8 giờ
sáng hôm trước tới 8 giờ sáng hôm sau với xe Syrius mới chạy khoảng
3.000km. Thêm 20.000 đồng thôi, bạn sẽ có chiếc xe tay ga mới cáu. Chỉ
cần đưa chiếc thẻ nào có dán hình là bạn đổ xăng rồi vi vút những nơi
cần đến.
Đến
Đà Lạt, trước hết phải mướn
khách sạn hoặc phòng trọ. Hai loại hình dịch vụ này hầu như “phủ” đầy các ngõ ngách của thành phố mộng mơ.
Khách sạn 2 sao mùa thấp điểm chừng 300.000 đồng/phòng, còn giá khoảng 250.000
đồng/phòng cũng đầy đủ tiện nghi. Riêng phòng trọ giá khoảng 100.000
đồng - 120.000 đồng/phòng nhưng không có hệ thống nước nóng lạnh, là
điều rất bất tiện khi ở tại “đất lạnh” này. Cũng ngần ấy giá tiền, nếu
đi xe Phương Trang, bạn có thể mướn phòng
khách sạn của hãng. Tiện nghi đầy đủ, như ý.
Nếu đi một mình hoặc tự đi tham quan các danh thắng
Đà Lạt là điều đáng ngại, vì đa số đều nằm ở ngoại vi thành phố. Tại các
khách sạn,
phòng trọ hoặc các quán cà phê gần đó lúc nào cũng có cho mướn xe đạp
đôi, xe gắn máy hoặc có cánh xe ôm túc trực. Chưa “quen nước quen cái”,
bạn dễ “dính chấu” giá mướn hoặc thuê xe ôm. Họ sẽ “hét” giá thuê một
chiếc xe gắn máy 80.000 đồng từ sáng tới chiều với xe Trung Quốc. Nhưng
nếu bạn ra chợ
Đà Lạt,
giá thuê xe “mềm” tới không ngờ: 80.000 đồng từ 8 giờ sáng hôm trước
tới 8 giờ sáng hôm sau với xe Syrius mới chạy khoảng 3.000km. Thêm
20.000 đồng thôi, bạn sẽ có chiếc xe tay ga mới cáu. Chỉ cần đưa chiếc
thẻ nào có dán hình là bạn đổ xăng rồi vi vút những nơi cần đến.
Nói đến danh thắng
Đà Lạt không thể không kể đến thác Prenn. Nằm cách trung tâm thành phố 10km, thác Prenn thu hút khá nhiều khách
du lich. Sợ đường đèo nguy hiểm, bạn có thể đi xe buýt Phương Trang tuyến
Đà Lạt - Bảo Lộc - Đại Lào. Vé tới thác 20.000 đồng/người, vé vào cửa thác
15.000 đồng/người. Từ cổng xuống thác chỉ khoảng 500m, nhưng bạn cũng
nên đi cáp treo “cho biết”, để có những bức ảnh đẹp về thác từ trên cao-
8.000 đồng/vé. Thác còn có đội thuyền thể thao khoảng 10 chiếc, một
người bơi 10 phút: 15.000 đồng. Trên bờ có xe ngựa phục vụ vãn cảnh
80.000 đồng/chiếc. Chụp hình: 10.000 đồng/lần. Có xe Jeep đưa bạn tham
quan rừng sinh thái kết hợp quần thể đền Âu Lạc thờ vọng các vua Hùng
trên núi với 250.000 đồng/chuyến 4 người.
Ngược đường về thành phố
Đà Lạt, cách thác Prenn khoảng 3km là thác
Datanla. Vào cửa 15.000 đồng/vé. Thác nằm sâu dưới thung lũng nên đi bộ rất vất vả. Muốn khỏe, khách
du lich có thể đi máng trượt, 45.000 đồng/lượt, 55.000 đồng/khứ hồi. Một máng
chở 2 người. Người ngồi sau điều khiển tốc độ cho máng chạy theo ý mình,
nhưng lúc nào cũng phải cách máng trước 25m để đảm bảo an toàn. Máng
lao nhanh thì nguy hiểm nhưng chậm quá lại mất thú. Qua những khúc
quanh, máng “trượt” nghiêng gần 180 độ, phải rà thắng nhưng cũng đứng
tim. Xuống thác bằng máng là cuộc “phiêu lưu” thú vị vì hệ thống đường
ray uốn lượn quanh co như rắn bò. Tới nơi, thở phào nhẹ nhõm, lại sảng
khoái ngay khi nhìn thấy thác
Datanla mấy tầng, ầm ào nước đổ trắng xóa, dữ dội và hoang dã hơn thác Prenn.
Lên thác bằng máng trượt khá “nhàn nhã”. Máng được kéo dốc thẳng 45 độ,
không quanh co, khúc khuỷu như khi xuống.
Ms Trâm có một chuyến tham quan Đà Lạt rất thú vị
Thung Lũng Tình Yêu
Hoang sơ và hoành tráng nhất là thác Hang Cọp, cách trung tâm thành phố
10km theo quốc lộ 20 đi Dran. Từ quốc lộ rẽ vào thác khoảng 5km, là con
đường đèo dốc cùi chỏ chuồi xuống sâu. Càng gần tới thác, càng nguy hiểm
hơn với con đường đất đỏ trơn trợt. Cứ tưởng tham quan thác không tốn
tiền, nhưng cũng mất 15.000 đồng/người và xe gắn máy. Dù hoang vắng
nhưng thác cũng có nhà nghỉ phục vụ khách có máu “phiêu lưu”, “lãng mạn”
với giá 200.000 đồng/đêm. Ở đây ăn toàn “đặc sản” gà ta, ngon nhất là
gà nướng muối ớt. “Giữ đúng nét hoang sơ” nên thác Hang Cọp đầy cây cỏ
dại lấn chiếm bông hoa do con người trồng từ nhiều năm trước. Nổi bật
trên hoang cảnh ấy là tượng con cọp khổng lồ. Xưa kia, con cọp này đã
làm kinh động chốn lâm sơn cùng cốc. Không chịu được sự hoành hành của
nó, dũng sĩ thợ săn người Chil (một nhóm địa phương của dân tộc M’Nông
di cư xuống phía nam sống với người K’Ho) đã bắn cọp trọng thương 1
chân. Nó rút vào rừng sâu mất dạng. Từ đó, thác nước nơi có cái hang sâu
nó trú ngụ được gọi tên như vậy. Từ tượng dũng sĩ người Chil khổng lồ,
men theo bờ vực sâu thăm thẳm, dù có bậc xi măng hoặc đá xanh và tay vịn
hẳn hoi nhưng bạn phải bước từng bước cẩn trọng vì rêu trơn bám đầy
lối. Xuống sâu hàng trăm mét, bạn mới bần thần sững cả người khi nhìn
ngọn thác hoành tráng từ trời cao ầm ầm đổ xuống. Có thể nói Hang Cọp là
ngọn thác đẹp hoang dã nhất của
Đà Lạt.
“
Đà Lạt ơi, có nghe chăng
Cam Ly khóc tình đầu dang dở”. Lời bài ca nổi tiếng “
Đà Lạt hoàng hôn” của Minh Kỳ - Dạ Cầm khiến thác nước này vốn nổi tiếng lại
càng nổi tiếng hơn. Dù bây giờ vé vào cửa chỉ có 5.000 đồng/người, nhưng
khách
du lịch ngán
ngại tham quan, vì thác bị ô nhiễm. Tuy nhiên, cũng có người mến mộ nét
đẹp của thác cũng tìm đến tham quan, chụp ảnh kỷ niệm.
Vé vào cửa “bèo” như thác
Cam Ly là
hồ Than Thở.
Tiếng tăm xưa của hồ đang dần mất đi khi nơi đây chỉ có hồ, đạp vịt, và
thông cùng những luống hoa. Đi xe ngựa thì tốn nhiều tiền quá, nhưng
loanh quanh những con đường sườn đồi thấp chẳng thú vị gì. Cho nên dù
vào ngày thứ bảy, chủ nhật,
hồ Than Thở chỉ “lèo tèo” vài ba khách.
Tới
Đà Lạt, ai cũng muốn đến
Đồi Mộng Mơ,
nơi đây vé vào cửa mất tới 20.000 đồng/người. Đi khắp nơi mới thấy ngọn
đồi này bị bàn tay con người xâm hại quá nặng, từ những tảng đá to đến
đá nhỏ, kể cả cái gọi là thác Suối Vàng. Đúng là thác Suối Vàng thật, vì
nước ửng một màu phèn được máy hút từ hồ bên dưới đưa lên tạo thành
thác. Người ta đến
Đồi Mộng Mơ phần lớn vì cái gọi là Vạn Lý trường thành. Công trình này khá hoành
tráng, với bức tường thành đá xanh uốn lượn hầu như gần hết chu vi đồi.
Hấp dẫn thứ nhì là đội cồng chiêng biểu diễn phục vụ nhiệt tình, khách
được mời cùng múa hát.
Muốn rong chơi hết danh lam thắng cảnh
Đà Lạt, bạn phải ở nhiều ngày, vì còn đó đỉnh
Liang Bian,
Thiền viện Trúc Lâm, Dinh 1, Dinh 2, Dinh 3, Dinh Trần Lệ Xuân,
chùa Tàu (
Thiên Vương cổ tự),
chùa Linh Sơn...
Theo
du lich Da Lat